"A...." Một cơn độn đau từ dưới thân truyền đến, Hướng Nhất Phương nhịn không được kêu lên, thao sau đó là tiếng một thứ chất lỏng màu trắng lạnh lẽo chảy vào trong cơ thể.
"Đại thúc anh xem, đây là sữa mà tôi yêu thích đó, anh uống thấy có ngon không ? Ha hả." Vừa dùng ngón giữa tiến vào hạ thân của nam nhân, vừa đổ thứ sữa trắng tinh khiết lạnh lẽo vào bên trong, nụ cười của Lạc Văn thật ôn nhu, mà lại làm chuyện thật tàn nhẫn.
"Dừng tay ! A.... Mau dừng tay ! Lạc Văn, đau quá, đừng lộng...." Móng tay nho nhỏ khẽ đâm vào, hòa cùng chất trắng mịn lạnh như băng, đau đớn khó nhịn làm cho thân thể nam nhân hơi hơi run rẩy, nhưng tứ chi bị gắt gao giam cầm nên giãy dụa cũng vô dụng.
"Đại thúc, anh đây là đang cầu xin tôi sao ? Lần đầu tiên nghe được thanh âm của anh thực sự rất thích, trầm thấp mà từ tính, thật đẹp." Đem bình sữa vất qua một bên, thanh niên cúi đầu vương đầu lưỡi liếm dòng sữ lạnh như băng đang chảy dần ra. "Hỗn hợp hương vị của anh, thật là còn hơn cả mỹ vị...."
"Tiểu Văn, thật sự ngon đến thế sao ? " Lạc Tư đang giữ chặt một chân của nam nhân, khóe miệng khinh dương, nhếch lên thành một đường cong, ngón tay dài nhỏ khẽ xoa lấy một chút sữa trên đùi nam nhân, tình sắc đặt bên môi liếm liếm, ánh mắt nhíu lại, nói : "Cũng không tệ lắm, đáng tiếc anh không thích mấy loại sữa này, cho nên để lại cho em đó, Tiểu Văn."
"A, sữa à ? Hảo hữu tình thú." Ánh mắt dài nhỏ mị lại, nam tử giống như hồ ly liếc mắt nhìn nơi nào đó đang tràn đầy sữa, cười nói, "Nơi đó của đại thúc thực giống như rất thích uống sữa, Loa Văn, lại bón cho đại thúc đi ?"
"A..... !" Không lường trước được, một cái gì đó vừa thô lại vừa cứng đâm mạnh vào cơ thể, Hướng Nhất Phương cơ hồ từ trên sô pha nhảy dựng lên, nhưng lại bị mấy tên nam nhân này đè ép đi xuống, hai chân bị căng đến cực hạn, mở ra thật to bất đắc dĩ nhận lấy xâm phạm thô lỗ này, không có chút thương tiếc cùng ôn nhu, giống như luồn tiến công cường đạo mà lỗ mãng.
Theo tiếng thở dài vừa lòng tràn ra từ cổ họng của Lạc Văn, tiếng hít thở nguy hiểm mà mấy nam nhân khác phát ra, tiếng kéo khóa quần tây trang của đàn ông đâm vào trong tai của Hướng Nhất Phương, khi ánh mắt ướt át hơi hơi mở ra, thì một cái gì đó nhảy vào trong tầm mắt của hắn, Hướng Nhất Phương nháy mắt hiểu được Mộ Phi muốn làm gì.
"Không được ! A Phi, không được như vậy, đủ rồi, cậu điên rồi sao ?!" Hướng Nhất Phương quay đầu tránh né hung khí đang đến gần sát mặt, hai tay bị trói buộc vì giãy dụa mà sưng đỏ không thôi.
"np, loại thời điểm này như thế nào còn bảo không được ? Ha hả." Bấu lấy tóc nam nhân, Mộ Phi mở miệng nam nhân ra, đem dục vọng của bản thân đi vào, tiến nhập vào hầu gian của nam nhân.
"Ư ư...." Không thể nói chuyện, cỗ tinh vị cùng trước đại khiến hắn khó chịu, nhưng cái trong miệng chính là của Mộ Phi, hắn không có cách nào dùng răng cắn xuống, càng không có năng lực phun ra thứ khiến hắn khó chịu, mà cự đại của Mộ Phi lại lần lượt va chạm trong miệng hắn.
Hạ thân bị tàn nhẫn xâm phạm, hơn nữa còn bị bắt hàm nhập thứ đáng xấu hổ, nơi khác của thân thể thì giống như trò chơi bị Lạc Tư cùng Hắc Ngân thưởng thức, khi thì vuốt ve điểm nổi trước ngực, khi thì đánh vào cánh mông run rẩy....
Đau đớn cùng áp lực làm cho nam nhân rốt cục nhịn không được rơi lệ, nhưng so với tra tấn trên thân thể, nội tâm không muốn tin tưởng chuyện đáng sợ này đã xảy ra, mới là sự đau đớn hơn cả, đau đến nỗi dòng nước mắt từ trong lòng rơi ra.
Cảm giác sợ hãi bao trùm lấy tim nam nhân, hạnh phúc hằng mơ ước đến rất nhanh, cảm thấy được tình yêu sâu sắc này của bốn người thanh niên vĩ đại này giống như một giấc mơ.
Nhưng hạnh phúc rồi lại trong nháy mắt tan chảy ra, trở thành một ác mộng, vừa chịu đựng tra tấn trên thân thể, nam nhân phát ra tiếng nức nở đau đơn, hắn không cần như vậy.... không cần như vậy !
"Thực dâm đãng a, sữa liền uống ngon như vậy sao ?" Buông ra đột khởi đã bị cắn đến chảy máu, Lạc Tư liếm liếm huyết sắc bên môi, liếc mắt nhìn chất lỏng màu trắng ở nơi đang giao hợp kịch liệt.
"Đại thúc thích tôi bón sữa không ?" Gắt gao chế trụ xương chậu của nam nhân, Lạc Văn thở hào hển mạnh mẽ tiến lên, dòng sữa lạnh lẽo bắn ra, sau một trận run rẩy, đem chất lỏng của chính mình bắn vào trong cơ thể của nam nhân, pha lẫn với chất sữa.
Cùng lúc đó, Mộ Phi cũng đi ra khỏi miệng của Hướng Nhất Phương, cái trán khẽ thấm mồ hôi, đến bên cạnh cầm khăn tay chà lau sạch sẽ, sau lại một lần nữa kéo khóa quần, quần áo không có chút dấu vết phân loạn.
"Khụ khụ ! Khụ khụ !" Đem thứ trong miệng phun ra, hỗn hợp nước mắt cùng mồ hôi, nam nhân rốt cục cũng được thả ra nhanh chóng cuộn mình trong sô pha, vẻ mặt tiều tụy cùng đau đớn, quần áo trên người sớm bị xé rách thành mảnh vải rách nát, không thể che đậy cảnh xuân của thân thể, da thịt màu mật ong dưới ánh đèn chân không đỏ lên màu hồng mị hoặc như màu rượu vang vì vết roi.
"Khóc sao ? Thực đáng thương !" Rút khăn tay lau đi nước mắt trên mặt nam nhân, Hắc Ngân vừa lau thân thể của Hắc Ngân, vừa nén giận nói, "Các ngươi thật đúng là không biết thương hương tiếc ngọc à, muốn đem đại thúc chơi đùa đến hư hỏng sao ?"
"Hắc Ngân..." Hướng Nhất Phương nặng nề ngẩng đầu lên, ngóng trông một chút nhìn về phía tử hồ li đang cười đến quỷ dị, "Các cậu đều làm sao vậy ? Đừng náo loạn...."
"Đại thúc à, chúng ta sẽ không phá nữa !" Ôn nhu cười, Hắc Ngân vuốt ve thân thể mềm dẻo của nam nhân, chậm rãi nói, "Ta có cất giấu rất nhiều băng hình yêu yêu của đại thúc nha, cơ mà nói như thế nào đây, vẫn là chưa đủ...."
"Rất muốn nhìn xem lúc được chúng ta cùng nhau yêu là như thế nào ! Quả nhiên trong tưởng tượng thật gióng nhau, thật sự là quá truyệt vời ! Cho nên, kế tiếp phải để ta khoái lạc !" Hai tay vỗ vỗ, Hắc Ngân ôm lấy nam nhân kéo vào trong lồng ngực mình, hôn hai má nam nhân, nhỏ nhẹ nói, "Giờ thì, bắt đầu !"
"Ưm ư...." Bị đĩnh nhập từ phía sau, do vừa rồi có chất bôi trơn, giờ phút này tiến nhập vào thập phần thông thật, theo tác dụng của trọng lực đạt đến điểm sâu nhất, nam nhân thống khổ kêu lên đau đớn, cắn chặt môi, "Đủ rồi, đừng tiếp tục nữa, đừng.... A!"
Một chân bị nâng cao lên, nơi giao hợp bị phơi bày rõ ràng, những kẻ kia cũng tiến mặt đến gần.
"Ư.... Đừng tới đây...." Lý trí theo bản năng muốn lùi về, nhưng đã quên bản thân lại đang nằm trong lồng ngực của Hắc Ngân, hàm dưới của Hướng Nhất Phương bị nắm lấy, nghênh đón nụ hôn ướt át của những kẻ kia, cùng lúc nơi khác trên thân thể cũng bị hôn môi, có chút cắn, lại ôn nhu không ít, cùng với lỗ mang ban đầu lại rất đối lập.
Thân thể đã muốn tiến nhập dần dần bắt đầu nóng lên, đau đớn ban đầu chậm rãi chuyển thành ngứa ngáy khó nhịn....
"Ha hả, bộ dáng thoải mái như vậy, đại thức có phải hay không ở trong lòng thực hy vọng bốn người chúng ta cùng tiến vào ? Rõ ràng bộ dạng ngoài mặt luôn nghiêm cẩn như vậy, nhưng nội tâm thật đúng là cơ khát...."
"Câm miệng ! Đều đủ rồi !"
"Chẳng lẽ không đúng sao ?" Lạc Tư đứng lên, đi đến một bên từ trong ngăn kéo lấy ra một loại thuốc bôi, rồi đi đến bên sô pha lạnh lùng nói, "Hắc Ngân ngươi nhanh lên."
"Ai ! Đinh Ốc đại nhân của chúng ta đều chờ không kịp nha ?" Vừa vuốt ve thân thể của nam nhân, Hắc Ngân vừa cười nói, "Có muốn hai chúng ta cùng nhau tiến vào ?"
Ánh mắt dài nhỏ liếc qua thuốc bôi trong tay Lạc Tư, lộ ra mấy phần tiếu ý : "Muốn dùng thuốc sao ? Bộ dạng coi bộ chơi cũng được lắm, ta cũng muốn chơi, cùng nhau đến, thế nào ?"
Lời nói của Hắc Ngân làm cho Hướng Nhất Phương một trận lạnh lẽo, thoáng nhìn thấy Lạc Tư gật đầu cười, nam nhân bắt đầu mạnh mẽ giãy dụa....
Cứ tưởng bạn drop phiên ngoại luôn rồi, mừng wớ ;___;
Trả lờiXóaÔi cái màn NP với đại thúc thụ thật là mãn nhãn, lâu rồi mới được xem thật thích mắt :">
Trả lờiXóaChào mừng bạn quay lại a~
hix hix sao lại thế này??? Tuy ta thik np vs rape cơ mà... Đại thúc đag hạnh phúc mà sao lại? Đừng nói là mơ nhá
Trả lờiXóa