Chủ Nhật, 2 tháng 1, 2011

[Manga] Mặt trăng và đôi dép tập 2 - Chương 1, Người tình mùa đông

Photobucket


Nội dung : Những nhân vật đáng yêu của Mặt trăng và đôi dép đã bắt đầu một chương mới trong cuộc sống. Kobayashi và Toyo đều có bắt đầu thành công trong sự nghiệp, Hashizume hiện đang điều hành một cửa hàng ăn của chính mình và Riruko đang học làm bác sĩ.

Nhưng ở giữa tất cả những thứ gần như thành công này, những vấn đề cũ vẫn ẩn nấp đâu đó dưới bề ngoài, chờ đợi được giải quyết ổn thỏa. Câu hỏi là…. Liệu nhóm bạn này có thể đủ trưởng thành để cuối cùng có thể sắp xếp lại những mục tiêu cũ ?

Tìm hiểu con đường nào mà các nhân vật này sẽ nắm bắt lấy trong tập Hai của Mặt trăng và đôi dép, mang đến cho bạn bởi sự tác gia của Antique Bakery từng đoạt giải thưởng.


Download
Đọc thêm!

Đại thúc thượng ngộ lang - Chương 2

Đứng trước sân khấu, cả ba người đều trở nên linh lợi, nhất là lúc đối mặt khán giả đều phi thường lễ phép, không khí phòng quay cực kỳ hòa hợp, chỉ thiếu mỗi Vĩnh Trình cùng Lâm Việt, trong lòng Lâm Mộ Thiên rất lo lắng cho tình hình của đội viên, nhưng đối mặt người xem cùng dẫn chương trình vẫn duy trì nụ cười khoan khoái.

"Tôi xin hỏi Lâm Mộ Thiên, xin hỏi cậu trong đội thích nhất là thành viên nào ?" Khán giả bên dưới quả thật cũng rất quan tâm, khiến Thư Diệu cùng Nhiên Nghị cũng không hẹn mà gặp cùng nở nụ cười, tất cả mọi người chờ mong đáp án của Lâm Mộ Thiên.

"Mối quan hệ của chúng tôi rất tốt....." Lâm Mộ Thiên hàm hồ trả lời, làm cho người xem dưới khán đài cũng không quá vẹn toàn ý, đối mặt tình huống như thế Lâm Mộ Thiên vẫn thực trấn định, chính là giữa ánh mắt lại mơ hồ lộ ra vẻ bất đắc dĩ.

Kỳ thật hắn cùng các đội viên quan hệ cũng không tốt không xấu, bởi vì bình thường rất ít cùng một chỗ làm việc, cho nên ít tiếp xúc hơn, hơn nữa ở nhà trọ cũng không hay chạm mặt, bởi vì tất cả mọi người cũng đều bề bộn nhiều việc, quan trọng nhất là khoảng cách tuổi tác, hắn không thích hợp lắm với mấy hoạt động của người trẻ tuổi.

Phóng viên lại bắt đầu vấn đề : "Xin hỏi Lâm Mộ Thiên có bạn gái hay không ? Tất cả mọi người đều rất muốn biết chuyện này !" Phóng viên quả nhiên là phóng viên, ngay cả vấn đề cũng đặc biệt bén nhọn, có thể lấy là tận lực lấy.

"Ha hả, tuy rằng Lâm Mộ Thiên đúng là lớn tuổi nhất trong đội chúng tôi, nhưng là anh ấy tuyệt đối chưa có bạn gái." Nhiên Nghị thay Lâm Mộ Thiên trả lời vấn đề.

"Đương nhiên, chúng tôi đều chưa có." Thư Diệu giải thích thêm.

Kỳ thật ba người họ đều có bạn gái.

Thư Diệu cười khổ liếc mắt một cái nhìn Lâm Mộ Thiên, Lâm Mộ Thiên thiếu chút nữa đã lỡ miệng, Lâm Mộ Thiên vốn định nói thật ! Bạn gái của mình lại hiền lành hiểu biết, ôn nhu động lòng người, tuy rằng không phải người trong giới giải trí, nhưng là hai người yêu nhau, trên mặt của nam nhân lộ ra nụ cười hạnh phúc.

Thời gian chấm dứt, bọn họ bắt đầu cùng khán giả ngoạn trò chơi, khiến khán đài thét chói tai liên tục, thời gian tiết mục cũng liền qua nhanh, vừa hết là Thư Diệu cùng Nhiên Nghị đều chạy đến chỗ hẹn với bạn gái, Lâm Mộ Thiên làm việc xong cũng một mình trở lại nhà trọ.

Hắn cảm thấy có hơi mệt, mấy ngày nay công việc sắp xếp tràn đầy, cũng chưa có thời gian nghỉ ngơi, Lâm Mộ Thiên mở cửa đi vào nhà trọ, nhà trọ cùng ở có năm gian phòng, năm người mỗi người một phòng, rất rộng rãi thoải mái, nhưng bình thường chỉ có một mình hắn ở, bốn người kia ngẫu nhiên mới trở về.

Lâm Mộ Thiên lấy quần áo đi đến nhà vệ sinh tắm rửa, lại ngoài ý muốn thấy đèn phòng vệ sinh, cửa cũng khép hờ, hắn không nhớ rõ chính mình đi ra ngoài có bật đèn hay khong, không gõ cửa đẩy cửa phòng vệ sinh ra.

Đẩy cửa vào lại nhìn thấy một thanh niên tuấn mỹ mặc đồ tắm đứng trước gương soi của nhà vệ sinh, mái tóc nâu dưới ngọn đèn nhu hòa, bọt nước li ti lấm tấm trên xương quai xanh, nhận thấy bên cạnh có người, chàng trai lộ ra nụ cười ôn nhu, trong vẻ ôn nhu lại không mất đi vẻ gợi cảm, trong mắt ánh sáng nhu hòa lóe ra, đây là keyboard của nhóm Evilspirit, Lâm Việt.
Đọc thêm!

Dục Mãn Hạnh Lâm phiên ngoại - Trăng mật 2

Muốn đi tuần trăng mật, Hướng Nhất Phương ngày thường thực bình tĩnh cũng nhịn không được có hơi hưng phấn, đầu tuần năm người cùng nhau mở một đêm "nam nhân hội nghị", bốn tiểu công hết sức nhường Hướng Nhất Phương nói nơi hắn muốn đi.

"Nghe nói cửu trại câu rất được, còn có Tây Song Bản Nạp, Lệ Giang, ta ở trên TV nhìn thấy thực xinh đẹp, nếu không chúng ta chọn một nơi đi." Hướng Nhất Phương cơ bản chưa bao giờ đi du lịch thật cẩn thận nhìn phản ứng của bốn người, kết quả chính là bốn tên gương mặt khác nhau, biểu tình giống nhau..... cười khổ.

Cái gì mà đi Cửu trại câu Lệ Giang chứ, trong nước thì đi lúc nào cũng được, chuyện tuần trăng mật lãng mạn như vậy, đương nhiên là phải đi nước ngoài ! Nước ngoài đi !

Nước ngoài ? Hướng Nhất Phương cho tới bây giới không nghĩ đến đi ngoại quốc, đừng nói nước ngoài, hắn ngay cả tỉnh ngoài còn chỉ đi khoảng vài lần. Hướng Nhất Phương vừa mới nói mấy chữ như "Thái Lan", "CaMộ Phiuchia" linh tinh, liền thấy bốn tiểu công nhiesu mày, vì thế lập tức sửa miệng : "Nếu..... nếu không thì Paris ?"

"Nhất Phương à, anh tính giúp chúng tôi tiết kiệm tiền sao ?!

Cho nên sau đó đồng chí Hướng Nhất Phương bị đẩy ra khỏi "nam nhân hội nghị", bốn tiểu công ghé vào cùng nhau thảo luận một nơi Hướng Nhất Phương chưa từng nghe qua - Câu lạc bộ Oa khải á đảo Fiji (*)

Nghe được mục đích của mấy tên này cư nhiên là cái câu lạc bộ, Hướng Nhất Phương thật đúng là phi thường khó hiểu, đại khái xem trên TV, nhắc tới đến "Câu lạc bộ", trong đầu liền tự động hiện ra - mỹ nữ khêu gợi, rươu. Bọn họ muốn đến mấy câu lạc bộ để làm chi ? Người đàn ông trung niên đã muốn bắt đầu tiết ra chất pantothenic acid, trong đầu tưởng tượng ra cảnh bốn tên tà tâm lớn nhỏ ôm ấp lấy mấy cô gái đẹp. Nếu cho bốn tiểu công biết, không biết là bọn họ nên vui hay nên khóc, nghĩ mấy bậc tiền bối cứ thích tưởng tượng.

Vô luận thế nào, tuần trăng mật hoa lệ cứ như vậy bắt đầu. Bởi vì trong nước không có chuyến bay đi đến đảo Fiji, bọn người trước tiên liên tục chiến đấu ở các chiến trường HongKong Disney Land, hung hăng mê nghiện, cùng nhau đội kính xem phim hoạt hình, cùng nhau ngồi thuyền nhỏ xem mấy vũ xông nhỏ xíu đang múa, cùng nhau đi trên xe qua núi thét chói tai không ngừng, buổi tối đi xem đăng hoải, giống như trong đồng thoại, mà Hướng Nhất Phương cũng cảm thấy mình đang ở trong đồng thoại......

Bất đồng chính là, đồng thoại của hắn đến từ bốn nam nhân tính cách kỳ quái.

Ở Hongkong chưa đầy vài ngày, năm người lập tức đáp phi cơ đến đảo Fiji, trong thời gian đi đường buồn chán, bốn tên ngồi máy bay không đùa giỡn đại thúc, thì cũng xem phim, nhưng đa số vẫn như cũng dùng bút dùng viết, đánh cách cách xử lý thương vụ.
Hướng Nhất Phương có hơi cảm khái, trước kia cảm thấy tổng tài hay gì đó giống như không có việc làm, gần gũi ở chung mới phát hiện quả thực mỗi người đều bận đến chóng mặt.

Cơ mà Hướng Nhất Phương lần đầu tiên ngồi máy bay cũng có hơi hưng phấn, thường xuyên làm một vài trò tán thưởng, mỗi lần đều bị mấy tên bất hảo đùa cợt, thường xuyên đỏ mặt, có thể hay nói giỡn như vậy, cũng là bởi vì khoang hạng nhất được bao toàn bộ, chung quanh không có ai, mấy tên nam nhân keo kiệt không chịu để cho người khác nhìn thấy bộ dáng đáng yêu đến chết của Trung y đại thúc đỏ mặt lại cúi đầu nhẹ giọng mắng cả bọn.

Hướng Nhất Phương nhàn hạ không có việc gì lần này đứng dậy đi đi xem phòng vệ sinh của khoang hạng nhất, vừa mở ra quả nhiên không giống như trên xe lửa, vừa nhỏ vừa sạch, có một cái gương lớn, bồn rửa tay sạch sẽ, bồn cầu mềm mại. Rửa tay sạch sẽ, Hướng Nhất Phương chuẩn bị đi ra ngoài, lại một người vừa vặn đi vào.

"Đại thúc à, thật nhàm chán...." A, đúng rồi, Lạc Văn là Đại minh tinh đang nghỉ mát, cho nên cậu so với Hướng Nhất Phương còn nhàn hơn, không có chuyện gì, thoáng thấy Hướng Nhất Phương vừa vào buồng vệ sinh liền lập tức đi theo vào, còn thuận tiện giữ cửa khóa lại bên trong.

Hướng Nhất Phương có linh cảm khong tốt, trải qua mấy tháng ở chung phát hiện kẻ có bề ngoài như thiên sứ này vẫn là ác quỷ như thường, ghê tởm hơn cả là thường con cọp ăn thịt heo. Rõ ràng hứa hẹn với Hướng Nhất Phương : đêm nay anh ở trên. Nhưng tới buổi tối tuy rằng Hướng Nhất Phương đúng thật là ở trên, nhưng còn là ở bên ngoài !

Còn ương ngạnh ? Tên tiểu tử này sẽ giả khóc, rồi làm nũng, khiến Hướng Nhất Phương không đành lòng, sau đó lập tức bị đẩy ngã làm cái này cái nọ, ngày hôm sau lại ảo não không hết, hối hận không thôi !

"Cái kia..... Tiểu Văn, cậu muốn dùng WC sao ? Tôi đi ra ngoài !" Vội đi ra lại phát hiện cửa mở không ra, lại hoảng thần thấy bên hông bị người kéo tới, cả người đã bị Lạc Văn đặt lên bồn cầu.

"Nhất Phương à.... Chúng ta đã lâu không thân thiết." Mang theo khẩu khí ai oán, Lạc Văn điếc không sợ súng phi thường thuần thục cởi quần của nam nhân, nháy mắt dùng bàn tay ôn hòa hiền hậu cầm lấy nhược điểm của nam nhân, Hướng Nhất Phương lập tức hớp lấy một hơi thật lớn.

"Này.... Nơi này là trên phi cơ !" Bị cầm nhược điểm, chẳng khác nào bị người khống chế hơn phân nửa, Hướng Nhất Phương đẩy không ra Lạc Văn, kích thích dưới hạ thân lại từng đợt từng đợt đánh sâu vào thần kinh của hắn.

"Không phải rất có tình thú sao ?" Vừa lấy lòng nam nhân, Lạc Văn lại cởi lấy quần áo chỉnh tề của nam nhân ra, lộ ra một tảng ngực lớn màu mật ong như tiên tử ẩn hiện, hai điểm dục vọng màu hồng phấn run nhè nhẹ trong hơi thở, đầu lưỡi nhè nhẹ liếm lấy, tốc độ trong tay nhanh hơn làm cho nam nhân kêu lên một tiếng đau đớn, thân mình nhất thời yếu đuối hẳn đi.

"Đại thúc đã thư thái, đến tôi vui chơi !" Cười sáng lạn, Lạc Văn khẩn cấp đem quần nam nhân cởi đến mắt ca, sau đó đánh vào một cái, chôn vào sâu trong nơi mềm mại cực nóng.

"A a..... ha !" Phương thức tiến vào lỗ mãng của Lạc Văn khiến cho nam nhân vừa đau đớn vừa tê dại thỉnh thoảng rên rỉ, hai tay ôm chặt lấy bả vai của Lạc Văn.

"Nếu đại thúc thúc kêu lớn như vậy, tiếp viên hàng không bên ngoài nhất định nghe thấy." Xấu xa cười, quả nhiên nhìn thấy Hướng Nhất Phương lập tức cắn răng không rên rỉ một chút.

Bộ dáng kềm chế dục vọng của nam nhân như ẩn như hiện càng khiến dục hỏa trong lòng Lạc Văn dâng cao, liền nâng hai chân thon dài của nam nhân bắt đầu điên cuồng tiến vào, lần lượt càng ngày càng xâm nhập cho đến khi nam nhân khó ức chế được từ giữa cổ họng phát ra tiếng, Hướng Nhất Phương không thể không lấy tay bưng kín miệng mình, hắn thật đúng là sợ bị người bên ngoài biết, hắn cư nhiên ở trong phòng vệ sinh của máy bay cùng người làm tình.

"Tiểu.... Tiểu Văn, chậm một chút...." Dưới mỗi lần va chạm, thân thể của nam nhân lại khiến nắp bồn cầu run chuyển, phát ra tiếng "ba ba" rất nhỏ, nước ở bên dưới lại chiếu rọi chỗ giao hợp dâm mỹ.

"Đại thúc à...." Gỡ lấy tay Hướng Nhất Phương, Lạc Văn hôn nam nhân thật sâu, đồng thời lại càng mạnh mẽ đâm vào, đem toàn bộ tiếng rên rỉ của Hướng Nhất Phương nuốt vào trong bụng.

"Lạch cạch" Đột nhiên có tiếng cửa mở, thân thể Hướng Nhất Phương lập tức cứng cả lại, Lạc Văn kích thích vừa đến vẫn còn ở trong nam nhân, không khỏi thoải mái kêu lên.

"Ai nha nha ! Là ai đi vệ sinh trước lại lâu như vậy !"

"Có người đến đâu...." Hướng Nhất Phương khẩn trương đẩy Lạc Văn, người kia lại hừ câu : "Lại đến, chẳng tha được."

"A Ân...." Nói xong lại càng tiến công nhanh hơn, khiến nam nhân kiềm chế không được khinh hô lên, cũng không biết có bị người bên ngoài nghe thấy hay không, người ngoài cửa huýt sáo canh cửa.

Hướng Nhất Phương xấu hổ đến chết lại gặp Lạc Văn thế công khâu giảm, bắt đầu đấu đá lung tung, không biết khi nào thì ngừng lại, cắn rắng kẹp chặt một cái, khiến cho Lạc Văn rốt cuộc nhịn không nổi kích thích trực tiếp phun ra.

"Được rồi được rồi, mau đứng lên !" Đem Lạc Văn vẻ mặt phẫn uất đẩy lên, Hướng Nhất Phương khổ não không biết phải xử lý mấy thứ trong cơ thể, chỉ cầm lấy giấy tùy tiện xoa xoa, thu dọn quần áo chuẩn bị mở cửa.

Hắc Ngân đứng ở bên ngoài gặp hai người từ bên trong đi ra, không có hảo ý nở nụ cười nói : "Ai, cậu hai Lạc sao lại có vẻ mặt bất mãn vậy, có cần tìm mỹ nữ đến an ủi cậu ?"

"Đầu tiên hãy an ủi ngươi đi !" Hừ một câu, Lạc Văn lôi kéo Hướng Nhất Phương đi ra ngoài, Hắc Ngân nhìn thấy Hướng Nhất Phương có chút đỏ mặt, khóe miệng liền ý vị thâm trường cong lên.

(*)Câu lạc bộ Oa khải á đảo Fiji : Quần đảo Fiji Tu-Vaka-i-koya ko Viti , cơ mà do Hướng Nhất Phương dốt địa lý ngoại quốc, nghe thành Câu lạc bộ =))
Đọc thêm!