Thứ Bảy, 17 tháng 3, 2012

Đại thúc thượng ngộ lang chương 94 -95

Chương 94

Nhưng lần này Lâm Việt cũng có bận tâm đến cảm thụ của hắn, ít nhất khi tiến vào cũng không thô lỗ, còn biết làm tiền diễn, không khó nhìn ra đây là cực hạn của một Lâm Việt kiêu ngạo, nam nhân nhắm mắt lại nhận, hắn lựa chọn trầm mặc.

Hắn cũng từng cùng Lâm Việt làm, hiện tại phản kháng không khỏi cũng kì quái, hắn không phải phụ nữ, hắn không thể như đàn bà hô to khóc lớn đòi chết đòi sống, hắn là nam nhân, cho nên hắn phải chịu đựng.

Nam nhân bi ai nghĩ, chẳng lẽ nhân sinh của hắn, Lâm Việt cũng muốn thay hắn an bài sao...

"A...." Đau đớn khi bị tiến vào vẫn làm cho nam nhân thở nhẹ ra tiếng, đau đớn trong lòng vượt qua nỗi đau khi bị xâm nhập, Lâm Việt không ngừng muốn hắn, không ngừng đòi hỏi, nam nhân sắp thừa nhận không nổi.

Như vậy là sai lầm, cùng chính em trai của mình làm ra loại chuyện này quả thực là thiên lý khó dung, chính là nam nhân bất lực, hắn có thể đánh Lâm Việt, hắn cũng có thể phản kháng, cũng có thể nói không cần, nhưng là như vậy cũng không thể thay đổi kết quả bị đè ép, thậm chí còn liên lụy Tâm Nghi, cho nên nam nhân trừ bỏ trầm mặc, cũng chỉ có thể chịu đựng, sự thật tàn khốc này khiến hắn không thể trốn tránh.

Phát tiết xong, nam nhân ở trên giường, nhìn thấy ánh sáng lọt qua khe cửa, mới biết được đã hừng đông, Lâm Việt nằm bên người nam nhân, nhìn chăm chú vào bộ dáng thở hổn hển của nam nhân, cậu ôm chặt lấy thân thể trần trụi, hôn lên bả vai nam nhân.

Cảm giác thấy đầu lưỡi ướt mềm lướt qua da thịt, nam nhân vô lực khép chặt hai mắt, chân bị Lâm Việt quấn quanh trên lưng, Lâm Việt lần thứ hai đưa dục vọng cương cứng kề sát vào hậu đình ướt át của nam nhân, nam nhân cảm giác được được một cỗ nhiệt dịch chảy xuống từ hai chân mình, nhiệt dịch trọc bạch làm trơn con đường, khiến Lâm Việt có thể dễ dàng tiền vào nơi sâu nhất của nam nhân.

"Cậu còn muốn làm bao lâu ?" Nam nhân mở hai mắt, bả vai run rẩy nhỏ giọng hỏi.

"Còn chưa đủ." Lâm Việt ngắn gọn trả lời, từ phía sau mà bắt đầu vận động vào cơ thể nam nhân, hai người mặt đối mặt ở trên giường, đôi chân vô lực của nam nhân khoát lên lưng Lâm Việt, tư thế hai chân như vậy mở ra khiến cho Lâm Việt trừu sáp càng thuận lợi.

Nam nhân cảm thấy mê mang bị ôm vào làm không biết bao lâu, Lâm Việt đã muốn ở trong cơ thể hắn phóng thích ba lượt, chính là vẫn không có ý nghĩ muốn buông ra, trong phòng tràn ngập tiếng thở dốc của hai người, thân thể giao triền nhu động, Lâm Việt giống như muốn đem nam nhân nuốt vào bụng, như thế nào cũng không đủ.

Nhìn đến bổn nam nhân này lộ ra đôi mắt ướt át với mình, cậu liền nhịn không được, một lần lại một lần muốn cũng không đủ, cậu đã nghĩ chôn vào trong cơ thể nam nhân, vĩnh viễn không đi ra, thời gian bị thương lúc trước đúng là nghẹn đến thê thảm !

Nam nhân chỉ cảm thấy bản thân bị người không ngừng tiến vào, hậu đình chua xót, bụng nóng rực không chịu nổi, nam nhân bị làm cho đến nỗi cả tiếng rên rỉ mình phát ra cũng không nghe nổi, trên giường lớn hỗn độn, nam nhân bị nâng lên hai chân, bị mãnh liệt vào, trogn cơ thể giống như có một ngọn lửa thiêu đốt, Lâm Việt càng không ngừng ghé vào lỗ tai hắn, gọi tên hắn, tiến vào thật sâu, chậm rão đảo quanh, ma sát điểm mẫn cảm.

"Đừng...." Nam nhân dựa đầu vào gối, thấp giọng ngăn cản.

"Sẽ muốn, anh sẽ thích." Lâm Việt bắt lấy eo nam nhân, động thân ma sát mảnh đất mẫn cảm trong cơ thể nam nhân, nghe được thanh âm phát run nhỏ vụn của nam nhân, liền cảm thấy được thực thỏa mãn.

Hắn biết nam nhân cũng có khoái cảm, tối hôm qua hắn là tận mắt thấy nam nhân bắn ra rất nhiều lần, nghĩ đến chính mình cũng có thể mang đến cho nam nhân khoái cảm, Lâm Việt ôm lấy nam nhân nhanh tiến lên, ôm lấy bả vai nam nhân, lộ ra nụ cười hài lòng.

Cậu không ngừng gọi tên nam nhân, như ái ngữ của tình nhân, cái khiến cho người ta bị đê mê nhất, trong lúc càng nhanh tiến lên, cậu nhìn thấy đôi mắt ướt át của nam nhân, cúi đầu, ở bên tai nam nhân thì thầm : "Anh hai..." Thanh âm trầm thấp lại dễ nghe, kích thích trí não nam nhân.




Chương 95

Nam nhân nghe được một tiếng "anh hai" kia, vách tường trong cơ thể run rẩy nhanh chóng co rút lại, nam nhân há mồm chỉ có thể phát ra rên rỉ, mà Lâm Việt phối hợp nam nhân gia tốc tiến vào, nhiệt dịch bùng nổ ở nơi sâu nhất trong cơ thể nam nhân, hai người đồng thời bay lên mây, cả hai tựa vào nhau cùng thở dốc, trên thân thể lấm tấm mồ hôi, dinh dính.

Lâm Việt rút ra dục vọng, chất lỏng chảy ra cùng kích thích ma sát khiến cho nam nhân mẫn cảm nhẹ "ưm" một tiếng, Lâm Việt ôm cả thân thể vô lực của nam nhân đi vào phòng tắm, cậu còn muốn làm, nguyên bản tính toán thay nam nhân tẩy trừ thân thể xong để nam nhân nghỉ ngơi, nhưng cuối cùng nhịn không được, lại ở trong giường dục xa hoa làm một lần.

Nam nhân bị làm đến mức không nói nổi...

***

Sau khi Lâm Việt đưa nam nhân trở về, nam nhân ở trong nhà ngủ suốt một ngày, nam nhân cũng không có dựa theo yêu cầu của Lâm Việt cùng Vĩnh Trình mà ly hôn, trừ phi Tâm Nghi tự mình đưa ra, nếu không hắn sẽ tuyệt đối không rời đi vợ mình, vì bồi thường sự áy náy với người bạn đời, nam nhân liều mạng làm vêệc nhà, mặt khác còn bồi thường sự "không chung thủy" với người vợ, về phần lần trước Vĩnh Trình nói Tâm Nghi không phải là người phụ nữ tốt, nam nhân căn bản là không tin, cho nên cũng lười lý luận cùng Vĩnh Trình.

Vĩnh Trình có tiền, vẫn ở lại nhà nam nhân không chịu đi, anh đưa cho nam nhân một trăm vạn, để nam nhân làm chi tiêu hằng ngày, nam nhân căn bản không muốn lấy, tuy rằng công việc ở câu lạc bộ đã mất, nhưng công việc bên công trường hắn vẫn không bỏ, Thư Diệu có nói hắn đừng cố sức, nhưng nam nhân cũng có sự kiên trì của riêng mình, Thư Diệu cũng chỉ có thể tăng lương giảm công cho hắn.

Mà nam nhân lại gặp lại Nhiên Nghị, còn lại là ở trong một buổi tiệc hoàn công long trọng, ngày đó có rất nhiều đại nhân vật chính giới cùng thương giớt, thực xa hoa, thực náo nhiệt.

Cùng ngày, nam nhân mang theo Tâm Nghi cùng Lâm Việt đi cùng, tuy rằng hắn không rõ Lâm Việt vì cái gì muốn hắn đi, nhưng Lâm Việt xem thấy hắn mang theo Tâm Nghi xuất hiện , tuy rằng có bất mãn nhưng không nhiều lời, bởi vì kỳ hạn cậu muốn nam nhân cùng Tâm Nghi ly hôn chưa đến.

Nam nhân biết buổi tiệc lần này không chỉ có Lâm Việt, mà Thư Diệu cũng Vĩnh Trình cũng đến, nam nhân đã không muốn tham gia buổi tiệc xa xỉ này, nhưng giơ tay nhậc chân vẫn lộ ra khí chất nho nhã, dù sao mấy thứ này hắn cũng đã từng trải qua.

Xa xa, nam nhân nhìn thấy Nhiên Nghị đứng trong đám đông, cho dù không cần phải nói cũng có thể nhìn ra thân phận phi phàm của Nhiên Nghị, khí chất trong người khiến cho người ta không thể không nhìn, y hiện đang cùng vài người có gia thế trong chính giới trò chuyện, nói năng cử chỉ đều khiến người ta chú ý, bốn phía có rất nhiều người để ý đến y.

Ngay tại như vậy lơ đãng trong nháy mắt, Nhiên Nghị liền nhìn thấy nam nhân đang ở xa xa chăm chú nhìn mình, tầm mắt hai người dường như chạm vào nhau.

Nhiên Nghị chỉ nhìn nam nhân liếc mặt một cái, liền thờ ơ quay đi, nụ cười của nam nhân cứng ngắc ở trên mặt, nhưng rất nhanh trở lại bình thường, ánh mắt một giây ngắn ngủi kia của Nhiên Nghị khiến cho nam nhân cảm thấy kỳ lạ, nhưng nam nhân cũng không có tình tự quá lớn, bwori vì lần trước nam nhân cùng Thư Diệu ở nhà ăn gặp y, y cũng dùng loại ánh mắt như nhìn người qua đường xem hắn.

Đúng vậy, Nhiên Nghị coi như là một ngôi sao sáng trong chính giới, so với hắn không biết cách xa bao nhiêu, Nhiên Nghị "không biết" hắn cũng là bình thường, nam nhân đứng ở trong đám người cũng khiến người khác chú ý, nam nhân lúc này mới phát hiện, hôm nay dường như có rất nhiều phóng viên, có người chụp ảnh hắn, nam nhân lấy tay che lại ánh đèn chói mắt.

Đọc thêm!

Đại thúc thượng ngộ lang chương 92 -93

Chương 92

Nam nhân khẽ cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt xinh đẹp của Lâm Việt, hắn không có dũng khí, thân là anh trai, hắn lại bị chính em ruột đặt dưới thân, tuy rằng Lâm Việt hiện tại không có chạm vào hắn, nhưng là cũng không thể gạt bỏ chuyện Lâm Việt từng dây dưa cùng hắn.

Nhìn thấy nam nhân trầm mặc, Lâm Việt chán ghét ngăn cách của hai người trong lúc này, cậu nắm lấy cổ tay nam nhân, đem nam nhân đưa vào một ghế lô, ghế lô rộng lớn chỉ có hai người bọn họ.

Lần trước Lâm Việt nói với nam nhân : từ giờ trở đi, tôi muốn trái tim của anh....

Kia hiện tại là muốn hắn thế nào đây ? Hay là muốn làm sao ? Nếu không làm chuyện đó, vậy Lâm Việt dẫn hắn vào đây làm cái gì ? Nhưng hiện giờ đang là giờ làm, Lâm Việt thật muốn tại nơi này làm với mình sao ?

Nam nhân cứng ngắc đưa tay vào cởi bỏ áo khoác, lại nghe thấy Lâm Việt hỏi : "Anh làm gì vậy ?"

Lâm Việt chậm rãi ngồi xuống, hai chân tao nhã gác lên, cậu bình tĩnh nhìn thấy đôi bàn tay cứng ngắc của nam nhân, cùng với xương quai xanh dưới áo, bổn nam nhân này nghĩ cậu đến đây chỉ muốn làm việc này sao....

Lâm Việt biết nam nhân lo lắng, cậu nói : "Anh lại đây, tôi đưa anh đến đây là muốn nói rõ ràng với anh chút việc, tôi không thể để kéo dài, tôi đã lo lắng từ lâu rồi."

"Chuyện gì ?" Nam nhân im lặng ngồi xuống, trong lòng đoán.

Lâm Việt lôi kéo nam nhân, để cho nam nhân ngồi trên đùi minh ,hai tay ôm lấy thắt lưng nam nhân, qua một hồi lâu, cậu mới nói : "Tôi muốn anh ly hôn với vợ đi, tôi chỉ cho anh thời gian một tháng, chỉ cần anh đáp ứng chuyện này, về sau vô luận chuyện gì, tôi sẽ có thể nghe lời anh, đây là thỏa hiệp cuối cùng của tôi." Thanh âm của Lâm Việt thực dễ nghe, nhưng lại nói ra những lời tàn khốc này.

"Cái gì ?" Nam nhân hoài nghi bản thân mình nghe lầm.

"Tôi nói lần cuối, anh nghe rõ chứ, tôi muốn anh ly hôn." Vừa nói, Lâm Việt không biết là xuất phát từ ý nghĩ nào, hai tay ôm chặt nam nhân, nhưng là chính cậu cũng ý thức rõ ràng, cậu đối với bổn nam nhân này đã vượt qua tình cảm anh em bình thường, tuy rằng không thừa nhận nam nhân là anh trai mình, nhưng chuyện đã đến mức này, thân phận cũng không quan trọng.

Cậu thậm chí có thể vì nam nhân mà vứt bỏ mối thù trên lưng, trong khoảng thời gian này cậu đã suy nghĩ rất nhiều, ân oán quá khứ cũng không nên đeo nữa, gã đàn ông hại chết mẹ con cậu cũng đã sớm chết, hơn nữa cậu cũng đã đoạt lại hết thảy những gì đáng ra thuộc về mình, cùng vũ nhục nam nhân, chẳng lẽ thật sự phải bức đến khi không thể cứu vãn được nữa mới hối hận sao ?

Lâm Việt thực thông minh, cho nên cậu lựa chọn thỏa hiệp !

Lần trước ở công trường nhìn thấy nam nhân thiếu chút nữa bị đè chết, khoảnh khắc đó cậu mới thực sự hiểu biết tâm tình của mình, cho dù là hận, kia có có tình yêu, cho nên cậu lúc ấy liền quyết định đến được trái tim của nam nhân, chỉ có như vậy.... nam nhân mới sẽ không sợ hãi mình, muốn rời khỏi mình.

"Nếu ta không đồng ý..." Nam nhân thật cẩn thận hỏi lại, hắn muốn biết còn có thể có con đường thương lượng hay không.




Chương 93

"Nếu ta không đồng ý..." Nam nhân thật cẩn thận hỏi lại, hắn muốn biết còn có thể có con đường thương lượng hay không.

Trả lời nam nhân chính là hàn quang âm lãnh trong mắt Lâm Việt, nam nhân không muốn nói lại, hắn biết nếu mình không đồng ý, Tâm Nghi nhất định sẽ bị thương tổn, dưới tình huống không thể thối lui, hắn chỉ có thể gật đầu.

Lâm Việt vẫn là đang ép buộc hắn, chỉ thay đổi hình thức thôi, điều này khiến cho nam nhân cảm thấy bi ai, ai lại có thể làm một thằng đàn ông không có năng lực bảo vệ người thân của mình, Lâm Việt cho hắn một nụ hôn sâu trước nay chưa từng có.

Hôn một lúc sau, đôi đồng tử của Lâm Việt nhìn chằm chằm vào đôi mắt phức tạp của nam nhân.

"Tôi muốn..." Cậu nhẹ giọng hỏi nam nhân.

Nam nhân có chút tuyệt vọng nhìn cậu, bả vai đang run rẩy, nhớ lại Lâm Việt mỗi lần tiến vào đều rất thô lỗ, cảm giác đau như vậy khiến cho hắn khó chịu, thậm chí khó có thể chịu được.

"Không được, tôi đang vào ca." Nam nhân nhỏ giọng phản đối, hắn biết Lâm Việt tùy thời có thể ngay tại nơi này làm, hắn không muốn bị đồng nghiệp nhìn đến loại chuyện này.

Rất kỳ quái, đàn ông cùng đàn ông làm, nhưng lại ở một nơi công cộng.... không được... nam nhân kỳ thật rất bảo thủ.

"Ông chủ ở đây là bạn tôi, không sao cả."

"Cậu không phải nói... nói là... nói chuyện thôi sao..." Không phải muốn trái tim của tôi sao, vì cái gì còn muốn làm ? Nam nhân nghĩ đến Lâm Việt vừa rồi ngăn cản mình, nói không muốn làm, không muốn đối với hắn làm chuyện này nữa, nhưng hiện tại xem ra là không phải vậy.

Nam nhân tâm tình phức tạp lại rối loạn, căng thẳng tràn ngập trogn lòng.

"Là nói chuyện phiếm, nhưng có thể vừa tán gẫu vừa làm mà." Khóe môi Lâm Việt nhếch lên thành một nụ cười tao nhã, chiếc cằm tinh xảo của cậu để trên đầu vai nam nhân, ánh mắt xinh đẹp nhìn căằm căằm vào sườn mặt căng thẳng của nam nhân, "Chân của tôi bị thương đã đỡ nhiều, hiện tại có thể làm, chẳng lẽ anh một chút cũng không nghĩ đến tôi ?" Thời gian trước cậu không chạm vào nam nhân, là muốn cho nam nhân nghỉ ngơi thật tốt, hơn nữa chân cậu bị thương, cũng không phương tiện.

Chính là hiện tại không giống, vết thương đã lành, hưng trí cũng dào dạt, cậu vốn là tìm nam nhân chỉ để bàn việc, nhưng là nhìn đến bộ dáng nam nhân cậu đã nghĩ đến hình ảnh uyển chuyển rên rỉ của nam nhân.

Tư thái kia, khiến cho hắn cảm thấy rất có cảm giác....

Nam nhân trầm mặc, cúi đầu, nhìn không thấy vẻ mặt của cậu.

"Anh không thích tôi ở trong đây làm, vậy đi biệt thự của tôi là được, tôi đã cùng quản lý nói qua, từ giờ trở đi anh không cần làm ở đây." Lâm Việt quang minh chính đại nắm tay nam nhân đi ra ghế lô, nam nhân vụng về lóng ngóng bị kéo đi, Lâm Việt cùng quản lý nói vài câu, liền mang theo nam nhân rời đi.

"Cậu vì cái gì phải bức tôi ?" Nam nhân bi thương nhìn Lâm Việt tự chủ trương, hắn dừng lại, Lâm Việt cũng dừng lại nhìn hắn, nam nhân tiếp tục nói : "Lúc tước là cậu cho tôi đến đây làm, hiện tại lại không cho tôi làm, tôi không có việc làm, tôi lấy... lấy cái gì đi..." Lấy cái gì đi trả nợ cho Vĩnh Trình.

Lâm Việt xem thấy bộ dáng thương tâm của nam nhân, trong lòng rất không kiên nhẫn, cậu nắm chặt tay nam nhân, "Anh yen tâm, chuyện công việc của anh tôi đã muốn thay anh an bài, sau này anh biết này."

Nam nhân khó có thể tin ngẩng đầu, ánh mắt phức tạp chớp ên, Lâm Việt cái gì đều thay hắn an bài, điều này khiến cho nam nhân cảm thấy vô lực cùng thực đáng buồn, liền như lời Lâm Việt hai người đi vào biệt thự, làm việc Lâm Việt yêu thích nhất, nam nhân không thích ứng với phương pháp của Lâm Việt, Lâm Việt luôn thích đem hắn đùa nghịch thành nhiều loại tư thế, điều này khiến cho hắn cảm thấy bản thân giống như món đồ chơi bị kẻ khác chơi đùa.

Đọc thêm!