Thứ Năm, 2 tháng 2, 2012

[HP fic] Tìm thấy tình yêu trong đau khổ chương 12 phần 3

Draco Malfoy cau có với ba mình khi nằm ườn trên sô pha một csch biếng nhạc khi Lucius ào lên trước mặt anh, giảng giải cho cậu trẻ Malfoy một bài học khác. Lần này, là về thái độ với bạn làm ăn.

“Mày cũng phải lịch sự khi ra lệnh. Chẳng có gì có thể tệ hơn việc bị xem là ngu ngốc và trẻ con,” Lucius nói, tầm mắt của ông đặt hết vào người Draco.

“Biết rồi !” Draco nạt, nghiến răng bực bội. Thế lão Lucius nghĩ anh là gì chứ ? Ngu đần à ?

“Nếu mày biết, mày sẽ không làm cái việc mà mày đã làm ngày hôn nay,” Lucius bắn trả, mắt lão nheo lại một cách nguy hiểm khi nhớ lại một họp quan trong vừa chiều nay. Draco chỉ trợn to mắt nhìn ba mình.

“Lão già đó tương xứng với từng chữ mà tôi nói,” anh ương bướng trả lời.

Cơn giận của anh vẫn chưa nguôi ngoại mỗi khi anh nghĩ về nó suốt hai tuần nay. Nhưng rồi sau đó, chẳng có người bạn giường nào rời khỏi như Harry Potter từng làm. Anh điên tiết đến nỗi mất cả cảm giác tình dục trong suốt hai tuần. Chẳng có ả nào trong quán bar có thể khiến anh hứng thú đủ để lái cơn giận đi chỗ khác.

Draco chỉ không hiểu. Anh thậm chí không coi thằng nhóc ngu đần đó như… người tình. Chỉ là anh muốn có cảm giác thử với đồng tính và thấy sự khác biệt nào. Chẳng có khác biệt gì nhiều, anh có thể nói vậy, và anh cũng từng thử với mấy bé gái mười ba tuổi. Và Harry thậm chí còn không phải là bạn tình tốt nhất mà anh từng có.

Có thể bởi vì nó bất hợp pháp. Có thể đó là điều khiến chuyện ấy trở nên thật đặc biệt. Điều đó, và sự thật là Harry đã bỏ đi như thế. Chưa có ai từng rời bỏ Draco Malfoy. Họ luôn ở lại, quyến rũ anh cho đến khi anh phát ngán.

Bàn tay phải của anh vân vê dải băng màu trắng vòng bên tay trái, nắm tay mà anh dùng để đấm vát cái gương. Thực là một việc ngu ngốc. Giờ thì lại phải đặt một tấm gương mới và tháng sau mới có. Phía bờ của dải băng hơi bẩn, Draco trông thấy khi anh chơi đùa với nó.

Nhưng, anh vẫn khong hiểu tại sao việc thằng nhóc rời đi lại làm anh điên lên như vậy. Đến mức hét vào mặt một trong những đối tác quan trọng của tập đoàn Malfoy và mấy đi một hợp đồng trị giá của triệu dollar.

“Mày cần kiểm soát bản thân lại,” Lucius nạt, “Tao không hiểu có chuyện gì với mày. Đầu tiên, mày phá hỏng một trong những tấm gương đắt nhất trong nhà – cái gương của mình. Rồi mày lại nổi điên với người quản gia mới – nếu mà tao không tăng lương cho lão, lão có thể nghri việc ! Giọng điệu của mày còn kinh khủng hơn lúc trước, đã đến giới hạn cho phép của tao; ‘Mẹ’ (1) này 'mẹ’ nọ. Và giờ thế đó.”

Draco đảo tròn mắt.

“Cái gì ?”

“Ô, chẳng có gì,” cậu trẻ nhà Malfoy nói. “Nếu mà có, cũng không phải việc của ông, thế đó ?”

“Đó là việc của tao miễn nó dính đến tập đoàn Malfoy. Đó cũng là việc của tao vì tao là ba mày.”

“Mọi thứ đều hoàn hảo.”

Lucius nhướng mày. “Khi mày nhưu thế, thì nó không hoàn hảo. Có chuyện gì xảy ra với bạn giường một-đêm của mày sao ?”

Draco ném cho lão một cái trừng mắt và quay đầu đi.

“Có phải không ?”

“Mặc kệ nó đi. Tôi biết cách tự xử lý.” Draco nạt.

Lão Malfoy nhìn về phía con trai với vẻ hiểu biết và thở dài, “Draco, lần này mày lại dính vào rắc rối gì đây ?”

“Tôi chẳng dính vào rắc rối nào cả.”

“Chà, nếu là lời than phiền từ phụ huynh của cô gái, thì tao dĩ nhiên không trả lời. Đã bao nhiêu lần tao nói mày đừng có dính đến mấy đứa mà ba mẹ chúng sẽ thưa kiện chuyện mày đang làm, hoặc đã làm với con gái họ ?” Lucius lại giảng đạo, “Và nếu có làm chuyện đó với mấy đứa trẻ con, dĩ nhiên, mấy công cụ cần thiết để chuẩn bị là phải có. Mày không thể cứ tiến tới và làm nhưu thể chẳng có hậu quả gì.”

Draco khẽ ửng đo khi nghĩ đến cái vẻ mà Harry khóc lóc trong đau đớn vào đêm đó. Anh chẳng dùng thứ gì cả. Nhưng, anh vẫn chẳng nói gì và chỉ quay lưng lại với ba mình, nhìn về bức vẽ của một cặp đôi đi trong mưa.

“Tao nghĩ là tao cần cho mày một buổi nói chuyện nữa,” ba anh nói, cuối cùng ngồi xuống sô pha. Draco chớp mắt, lại quay lại và dịch ra xa hết cỡ.

“Mày biết là tao tin tưởng mày để mày đi quan hệ tình dục bừa bãi với đàn bà,” Lucius bắt đầu bằng một giọng nghiêm túc. “Nhưng nếu đi kèm với trách nhiệm, tao và Narcissa không muốn trở thành ông bà nội khi mà tụi tao chỉ mới bốn mươi tuổi và cũng không thích chuyện đó xảy ra khi mày chưa kết hôn. Một thằng chưa kết hôn mà đã làm cha thì đúng là bất hạnh. Tuy nhiên, phá thai, không phải là cách giải quyết. Nó rất đắt tiền. Mà tao thì không tình nguyện phí tiền vào mấy chuyện ngu ngốc đó chỉ vì lỗi lầm của mày.

Con trai lão nhướng một bên chân mày và khinh khỉnh. Phí tiền ?Chúng ta có đủ tiền trên đời này để tiêu phí. Và ông ở đây, nói về việc phí tiền à.

“Và tao không nghĩ mày sẽ làm một người cha tốt.”

Giờ thì ông có tư cách nói sao. Draco hậm hực trong óc.

“Khi mày làm tình với phụ nữ, thì có cả đống công cụ mà một quý ông nên sử dụng và Ví dụ, tình dục bằng miệng là một quy trình mà một người đàn ông nên làm trước khi làm. Đặc biệt là với một người còn trinh.”

Cậu nhóc trẻ khịt mũi.

“Không phải đùa đâu Draco,” Lucius nạt, “Bởi vậy nên tao đã mua cho mày những tuýp nước dưỡng đó.”

“Nước dưỡng không có để làm tình. Nó là thứ để dưỡng da,” Draco nạt. “Và tôi có dùng. Nhưng tôi không thấy nó cần thiết, vì tất cả lũ đó đều là điếm. Chúa mới biết có bao nhiêu con cu ở trong lỗ của tụi nó rồi.”

Lucius lại buộc bản thân đi không đi vào một bài giảng về ngôn từ nữa, nhắm mắt và đếm tới mười. Một tiếng thở dài. “Được rồi. Vậy tên cô ta là gì ?”

“Tên ai ?” Draco nghi hoặc hỏi.

“Cô gái mà mày để lại cái thai,” Lucius nói, “Tên của cô ta là gì và sống ở đâu ? Nếu ả sắp sinh chon cho mày, thì mày phải chịu trách nhiệm, đưa ả ít tiền hay gì đó đi. Mày không thể để cô ta có đường dùng đứa trẻ để tống tiền….”

“Tôi nói là tôi khiến ai có thai khi nào ?” Con trai lão rít lên, “Đừng có mà tưởng tượng như thế.”

Lucius cứng người nhìn anh, “Vậy rắc rối là gì ?”

“Chẳng có rắc rối gì cả !” Draco hét lên, mất bình tĩnh. “Tôi đủ xui xẻo cả tuần nay rồi, được chưa ! Giờ thì tha cho cái con mẹ cuộc đời của tôi và để mặc con mẹ tôi….”

“TAO SẼ KHÔNG CHO PHÉP LOẠI NGÔN NGỮ ĐÓ DƯỚI TRẦN NHÀ NHÀ TAO !” Lucius rống lên. Gương mặt lẽo đỏ nhừ và môi lão mím chặt, tái nhợt. Đôi mắt xám ánh lên và nheo về phía con trai lão đang giật mình vì tiếng hét của lão nhưng vẫn ở yên một chỗ, trừng lại.

“Học viện tốt nhân từ Ohio đến Arkansas coi bộ không giáo dục nổi mày theo cái cách tao trông đợi,” Lucius lại thở dài, cố gắng nguôi giận. “Các gia sư và chuyên gia tao thuê không giáo dục nổi mày, tao thậm chí còn chẳng dạy nổi mày theo cái cách mà tao muốn. Mày có biết tại sao không, Draco ?”

“Vì tôi biết hết mấy thứ đó rồi. Giờ , nếu ông chỉ ngừng giả vờ là tôi ngu đần và thực sự thấy cái nào tôi có thể xử lý và để tôi làm…”

“Bởi vì mày ương bướng và bất trị ! Chưa bao giờ tôi thấy một thằng con nào lại thô lỗ với cha của họ như mày làm với tao. Mày lấy cách hành xử đó đâu ra, tao không biết. Nhưng khi tao đã quyết, thì tao sẽ làm, nếu mày không cư xử trưởng thành hơn, Draco, tin tao đi, tao có thể chẳng chừa cái gì cho mày cả.”

Đôi mắt Draco nheo lại khi anh tuôn ra một hơi dài.

“Ông sẽ không làm điều đó.” Anh thách thức.

“Không làm sao ?” Lucius khinh thường.

“Tôi là người thừa kế duy nhất của ông.”

“Nhưng mày không phải là họ Malfoy duy nhất, và chúng ta dĩ nhiên không phải là gia đình Malfoy duy nhất trên thế giới.”

“Con là một người thông minh, con trai của ta. Giờ thì hãy cố gắng và học hỏi đi.”

Một phút sau, anh nghe thấy tiếng bước chân của ba mình rời khỏi phòng. Tiếng cộc cốc của gót giày vang lên trong đầu.

Luôn như thế.

(1) Nguyên văn là F = fuck

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét