Thứ Sáu, 3 tháng 9, 2010

Huynh hữu đệ cung quyển 2 chương 17 phần 2 - Kết thúc quyển 2

Nó ôm lấy tôi trở mình hôn một chút, làm cho tôi ghé vào trong ngực nó, ngoan ngoãn dán vào nó. Nghe thấy tiếng tim đập trong lồng ngực vững chắc, cảm giác thực ấm áp.

"Ừm, Lạc Thiệu Cung à.........."

"Cái gì ?"

Tôi nhìn chăm chăm vào bộ ngực xinh đẹp cân xứng với cơ thể, nuốt nuốt nước miếng : "Người ta đều nói......"

"Hửm ?"

"Người ta đều nói, nếu hai thằng đàn ông, hẳn là phải dùng cái kia, mới không đau."

Lạc Thiệu Cung phì cười : "Ừm...... Anh à, anh muốn ám chỉ cái gì nào ?"

"Ai.... không.... không có gì." Được rồi, tôi thừa nhận là tôi bắt bắt đầu đối với nó có sắc tâm, thực bình thường thôi, tôi cũng là nam nhân mà, muốn ôm người mình thích không phải đương nhiên sao.

Suy nghĩ nửa ngày, lại có hơi không cam lòng, quyết định trực tiếp nói ra : "Lạc Thiệu Cung à......... ta cũng muốn ôm ngươi."

"A...." Nó dài giọng, "Nhưng anh không có kinh nghiệm."

"Cái này có thể từ từ luyện tập !"

"Ưm...." Nó trấn an xoa xoa lưng của tôi, "Cái này, kỳ thật, kẻ cao hơn thì nằm trên tiện hơn, có thể thí nghiệm các loại tư thế, chờ anh bộ dạng cao hơn em, sẽ cho anh ôm."

"Cao.... hơn ngươi........"

"Anh, phải tin tưởng bản thân mình chứ, anh không phải luôn luôn không chịu thua sao ?"

"A........ được !" Điều này cũng đúng, tôi tuổi cũng chưa lớn, vẫn có thể cao thêm !

Có được cam đoan đó, cảm thấy được rốt cục chiếm ịiện nghi, liền vừa lòng ôm thắt lưng của nó, cơ mà nhìn biểu tình của nó, tựa hồ còn vừa lòng hơn cả tôi.

"Đúng rồi, ngày mai ngươi cùng Tần Du đi đâu ?" Tràn đầy tin tưởng dựa vào nó.

"A, này........" Nó cư nhiên do dự nhăn chân mày, "Em đã đồng ý với cô ấy, không thể nuốt lời."

"................" Đả kích to lớn, làm cho tôi ngay cả thanh âm cũng đều thay đổi "Nhưng...... nhưng ngươi không phải nói thích ta sao ?"

"Em đương nhiên thích anh !" Xem sắc mặt tôi biến thảm, nó vội vàng chụp lấy lưng giúp tôi thuận khí, "Đương nhiên là thích anh rồi ! Em chỉ thích anh thôi, từ đầu tới cuối đều chỉ thích một mình anh, anh yêu tâm......."

Dường như thấy sơ hở chỗ nào. Tôi trấn định một chút, "Vậy ngươi cùng cô ấy....."

"Cái này em không thể không giúp, đã sớm đâu đó. Em ngày mai đưa cô ấy đi, sau đó buổi tối liền bay về, được không ?"

"Giúp cái gì ?" Cảm giác như quơ được cái đuôi hồ ly.

"Hả.... cũng không có gì......." Nó nhanh chóng quay đầu nhìn bầu trời.

"Ta đi hỏi Tần Du," Đứng lên đi xuống giường.

"Ai.... Anh.... anh à, anh còn chưa có mặc quần áo !"

"Không sao !"

"Không được, anh sẽ bị nhìn thấy ! Nếu không..... ít nhất đem quần áo mặc vào được không ? Ê..... anh chờ một chút, anh à........."

Vừa đi được hai bước đã bị nó ôm lại, "Được rồi, kỳ thật...... không phải chuyện gì đại sự, cái kia.... Tần Du có quen một người, nhưng là trong nhà không đồng ý...... Cho nên mượn em làm lá chắn.......... mà thôi, em với cô ấy là bạn tốt, chuyện nhỏ ấy cũng không có gì......."

"..........."

"Anh à, anh làm sao vậy ?"

".............Ngươi............ các ngươi thông đồng đùa bỡn ta ?"

"Không có ! Tuyệt đối không có ! Em cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ nói cô ấy là bạn gái mà, là anh hiểu lầm ! Em như thế nào lừa anh, em cũng không dám lừa anh mà.... em cho tới bây giờ cũng chưa từng lừa anh, thật........... ai, chờ một chút, anh đừng giận, được rồi......... anh à, là em sai rồi, em thừa nhận, lúc mới về, là cô ấy gạ em đến thử anh........ em thật sự không nỡ khi dễ anh, đều là cô ấy không tốt........ ưm.......... hồi nãy cô ấy nói với em, nếu muốn nghe anh nhiệt tình nói sẽ như vậy....... như vậy.......... em em kì thật cũng thực căng thẳng, nếu anh căn bản cũng dính bẫy, em nhát định sẽ tìm Tần Du liều mạng......."

"............"

"Anh vẫn giận à ? Anh à.......... là em sai, em lần sau không dám.......... anh đừng không để ý tới em được không ?"

Đúng là mười năm gió mưa thay phiên chuyển, một cái giờ trước tôi còn đau khổ cầu xin nó.

"Anh à........."

Vẻ mặt đáng thương của nó đích xác không phải giả vờ, a ha ha..........

Ây da, đau quá _ ____++

Kỳ thật tôi mặc dù có một chút muốn đánh người, cơ mà Lạc Thiệu Cung căn bản không có thích người khác, chuyện này thật sự vẫn làm cho tôi vui lên. Tha thứ cho nó hoàn toàn không là vấn đề.

"Anh à, anh muốn em làm gì cũng đừng, đừng không để ý tới em nha...."

"Ân........ vậy phải xem biểu hiện đêm nay của ngươi" Lời của tôi hoàn toàn đảo lại.

"...................."Đến phiên nó trợn mắt há mồm.

Tôi bắt chước nó, làm tư thế : "Đến, chính mình ngồi lên."

Lạc Thiệu Cung ngây người nửa ngày mứoi lộ ra một tia cười khổ : "Không phải thật đó chứ, anh à ?"

"Chính mình ngồi lên, tự động, ta liền tha thứ cho ngươi."

"......." Lạc Thiệu Cung cười khổ không ngừng, "Anh .............. chúng ta thể hình khác nhau nhiều lắm, loại tư thế này, chỉ sợ......."

"Vậy ngươi chọn một cái tư thế nào thuận tiện đi là được."

".......... Quỳ, quỳ nằm úp sấp đi.............." Nhìn vẻ mặt nó, hình như không phải gọi nó đến làm tình, mà là kêu nó đi tìm chết.





"Ô oa, không phải như vậy ! Anh à, phải có trơn đã, có thuốc bôi trơn hay không ?"

".............."

"A.......... anh..... anh à........anh không cần gấp như vậy..... trước làm cho nó quen một chút được không ? Em mỗi lần làm đều cho anh cả chục phút trước đó mà !"

"..................."
"Anh à, anh có làm được không đó ?"

"................"

"Anh à, chân em quỳ tới đau nhức cả rồi, anh vẫn không vào được à ?"

"....................."

"..........Anh à, không phải em muốn phá hư không khí, nhưng...... anh mà không vào được, trời sẽ sáng........."

Được, được rồi, lần này rốt cuộc có thành công hay không.......... a...... không, là thành công, tôi cũng không so đo.

Quan trọng là.......... Lạc Thiệu Cung nó vì muốn cho tôi vui, cư nhiên thật sự ngoan ngoãi cho tôi ăn. Nó thật sự là một thằng em tốt nha.

Người con trai thế này, đúng như Tần Du nói, ai cũng không tùy tiện buông tay.

Tôi cũng không phải đứa ngốc, đương nhiên cũng sẽ không làm cho nó chạy trốn cùng người khác, đúng không ?

Trước hừng đông tôi cuối cùng lại lui vào lồng ngực của Lạc Thiệu Cung, an tâm ngủ ngon.

Trong mộng tôi thật sự đã là một người đàn ông cao lớn anh tuấn, thành thục ổng trọng, bảo hộ Lạc Thiệu Cung, cùng tất cả người mơ tưởng tới nó chiến đấu, cường chế đuổi đi tất cả người khi dễ nó.............

Nghe nói nửa đêm gần sáng mà mơ thấy điều gì, nhất định sẽ thực hiện được, đúng không ta ?

- Chính văn hoàn -

11 nhận xét:

  1. Chính văn hoàn -> Vậy là truyện đã kết thúc rồi sao :( Tiếc quá. Bạn đã vất vả nhiều rồi ^_^

    Trả lờiXóa
  2. em Hữu đúng là cái số làm uke mà, đọc đến cái đoạn em làm bạn Cung mà mém té ghế, dê thương a

    chính văn hoàn rồi thế có phiên ngoại ko vậy bạn, tiếc wa

    Trả lờiXóa
  3. Nàng thật là chăm chỉ a~~ Đa tạ nhiều~

    Tiểu Hữu là đáng yêu nhất (tuy ẻm thật có hơi ngốc quá khi đối phó với tên bs nhưng chương cuối thực cảm động :">)

    Nàng sẽ tiếp quyển 3 nhỉ~?

    Trả lờiXóa
  4. Nàng đã vất vả rồi *ôm chặt*
    Nhưng nàng ơi, cuốn ba dù dang dở cơ mà diến biến chuyện vẫn còn , cầu nàng đã làm làm cho trót, đừng bỏ dở em nó mà tội nghiệp :(( chỗ nào tác giả ngưng mình cũng ngưng, viết tiếp thì mình dịch tiếp, như vậy cũng đâu có vất vả lắm phải không nàng ?:(
    Tất nhiên ấy chỉ là lời thỉnh cầu của ta thôi, còn thì ý nàng ra sao ta cũng đều tôn trọng và ủng hộ nàng. Nhưng quả thực ta rất yêu bộ đam mĩ này, rất yêu bản dịch của nàng vậy nên ta thiết tha mong nàng suy nghĩ lại :((
    Yêu nàng nhiều lắm a!~ :"D

    Trả lờiXóa
  5. xong được quyển 2 là mệt muốn chết rồi _ ____"

    thực sự tập 3 đọc rất ngán ngẩm, nên giờ đọc lại cũng không muốn đọc, nói gì đến edit

    Trả lờiXóa
  6. Em yêu bom của chị . Mỗi lần thả là mát cả người :))

    Cảm ơn nha ^^

    Trả lờiXóa
  7. hông lẽ quyển 3 ghê lắm àh '___'

    Trả lờiXóa
  8. không ghê, nhưng tình tiết truyện chán lắm

    Trả lờiXóa
  9. cái màn thụ đè công này thật bó chíu =))
    bạn Hữu đừng làm công, bạn ko có khả năng đâu =))
    đừng có cố quá =))

    Trả lờiXóa
  10. haiz, làm công cũng phải có tố chất, thật sợ hữu nhi quá :))

    Trả lờiXóa