Thứ Bảy, 21 tháng 1, 2012

[HP fic] Tìm thấy tình yêu trong đau khổ Chương 6

Harry trừng mắt nhìn Draco, kẻ đang vận bộ vest và cà vạt màu đen, “Anh làm gì ở đây ?” Em nói bằng một giọng chết người.

“Ô, công việc thôi,” Draco trả lời phấn khởi, như thế anh ta chạm mắt Harry hằng ngày mỗi khi đi làm.

“Vậy thì đi đi,” Harry nạt, “Tại sao anh lại phí thời gian với tôi khi anh đi ăn cướp tiền người khác ?”

“Tại tôi thấy cậu thú vị,” Draco nhếch môi, “Và tôi không ăn cướp.”

Harry ném trả một cái nhìn lạnh tah, đứng dậy, bước thêm vài bước vào con hẻm nhỏ và lại ngồi xuống. Lần này, em đối mặt với ngõ cụt của con hẻm, tránh xa khỏi Draco. Em không nhìn về phía gã tóc vàng hay trả lời bất cứ điều gì. Em không muốn bị làm phiền bởi một thằng giàu có đến đây chỉ để khoe của.

"Sao cậu lại trốn một buổi trò chuyện nhỉ, ma cà bông ? Thậm chí không đứng lên để nói chuyện với một người bình thường về một chủ đề hết sức bình thường à ?” Draco gọi em. Harry cảm thấy máu em sôi lên khi nghe từ “ma cà bông.” Nhưng em vẫn ngồi đó, không phản ứng lại với việc trêu chọc của Draco.


“Gà con ?”

Harry không buồn đáp lời.

“Ô, tôi hiểu rồi. Cậu sợ.” Em co thể nghe thấy tiếng bước chân của gã thanh niên, âm thanh của đôi giày đắt tiền đang tiếng đến gần, đến gần. “Đúng không nào ?” Giọng nói giờ gần hơn rất nhiều. Gần thật gần.

Harry đứng dậy và quay phắt lại, đối diện với Draco, gương mặt em lạnh như băng, một cái nhìn không có chút cảm xúc. “Đi tìm người khác đi, túi tiền. Tôi không dễ bị trêu chọc chỉ vì tôi nhỏ tuổi hơn đâu. Và tôi không có thời gian để cãi nhau,” Em nạt, nắm đấm đã sẵn sàng và bật ra trong trường hợp Draco muốn quậy thật.

Thay vào đó, Draco lắc lắc đầu và cười, “Cậu trông như thể là có thời gian. Nhưng ai bảo tôi đến để đánh nhau nào.”

Anh bất chợt đẩy Harry vào tường. Và trước khi Harry có thể làm điều gì, Draco kềm chặt lấy thân hình của cậu nhỏ, tựa vào, “Và cậu biết không ? Cậu dễ bắt nạt lắm,” thì thầm vào tai Harry. Gã tóc vàng ôm lấy khuôn mặt Harry và buộc em phải đối mặt với mình. Rồi anh dùng chính đôi môi của mình bao phủ lên môi Harry.

Đôi mắt Harry mở to đầy kinh ngạc, trong khi cơ thể em vẫn cứng ngắc trong một lúc, không thể phản ứng lại được với sự thật là một gã đàn ông đang hôn mình. Em lặng người đi vì kinh ngạc. Đến khi em có thể phản ứng lại được, em bắt đầu giãy dụa. Em vung vẩy đôi chân một cách cuồng dại, đấm vào Draco bất kỳ chỗ nào mà đôi tay em với tới.

Không có ích gì.

Draco nắm lấy tay em, và dộng đầu em vào tường, mạnh đến mức khiến Harry choáng váng, và kề sát hông vào nhau. Harry cảm thấy bản thân mình đang cứng còng tại nơi phát trướng của kẻ kia. Rồi Draco liếm môi dưới của em, buộc em phải hé môi ra.

Đôi môi Harry vẫn nhắm chặt, không có chút đáp trả. Em, hay đôi môi em, đột nhiên hé mở.

Em trừng mắt nhìn đôi mắt giận dữ, và đầy dục hỏa của Draco, và em run rẩy.

“Mở miệng ra,” từng chữ mệnh lệnh phun ra.

“Không,” Harry trả lời qua hàm răng nghiến chặt. Em sẽ không làm bất kỳ điều gì cho một gã đang nghĩ rằng hắn chỉ cần đi vào cuộc đời em như thế và đánh em vào tường. Tên cướp ấy đang coi em như một thứ đĩ đực.

Một bàn tay đột nhiên ngắt nhéo nơi nổi lên trước ngực em và Harry la lên. Draco bắt lấy cơ hội này và luồn cái lưỡi vào miệng Harry. Hàm răng của cậu nhóc tóc đem bất chợt cắn mạnh xuống, buộc Draco phải rút lui.

“Cậu làm cái thứ con mẹ nó khốn khiếp gì vậy ?!” Draco nạt lại bằng một chất giọng khiến một con cọp cũng phải lui mình.

“Anh làm cái thứ con mẹ nó khốn khiếp gì vậy ?!" Harry nạt lại bằng chất giọng giống y như thế, “Đồ đồng bóng…. Ghê tởm !”

Draco cười nhạo, “Không tìm được từ ngữ nào hay ho hơn à ?”

“Tránh xa tôi ra !” Harry rít lên, “Đi tìm mấy ả dưới quán ấy. Mấy ả đó coi bộ sẵn lòng hơn. Và hợp lý hơn.”

“U…”, dro chế nhạo và lại ôm lấy mặt Harry một lần nữa, “Tôi mừng là em lo lắng về việc tôi trông thế nào. Nhưng mà không hợp lý cũng có vẻ thú đấy chứ, cậu có nghĩ vậy không ?!”

“Không !” Harry la lên và cố tìm cách bóp cổ gã tóc vàng. Bàn tay em bị chặn lại khi Draco khóa chặt chúng lại. Trái tim đập điên cuồng, “Cút đi ! Tôi chỉ là một đứa con nít ! Anh định làm gì ?!”

Gương mặt Draco đanh lại, “Tôi từng làm tình khi tôi mười ba tuổi, và nếu tôi làm được, thì cậu cũng làm được.” Anh lại chặn lấy miệng Harry khi bàn tay anh luồn vào dưới lớp áo sơ mi và ngát nhéo lấy nơi nổi lên lần truowsc. Anh cảm thấy miệng cậu nhóc này chuẩn bị la lên và bắt đầu đưa lưỡi vào, liếm láp tạo thành tiếng vang.

Đôi tay anh, làm xong việc nó cần làm, bắt đầu dời đi và di chuyển xuống quần jean của Harry. Anh kéo nó xuống.

Draco kết thúc nụ hôn và nhếch môi chế nhạo Harry đang suyễn khí, nhìn anh bằng con mắt đầy khiếp sợ và rối loạn. “Sẵn sàng cho giây phút của cuộc đời chưa nào ?”

“Không, đừng. Để tôi yên.” Cậu nhỏ thì thầm.

Bàn tay Draco dịu dàng ôm lấy nơi phát trước cứng còng của Harry và bắt đầu giai điệu lên xuống. Anh cảm thấy cái của mình phát đau và muốn mang nó ra ngoài. Nhưng anh không thể. Lão Lucius sẽ lại thắc mắc tại sao quần anh ướt nhem và dơ bẩn.

“Sẽ rất dịu dàng. Tôi không thích mấy thứ thô bạo khi không có đến một chiếc giường,” Draco dụ dỗ khi nhìn thấy một giọt nước mắt lăn xuống mặt Harry. Anh kéo quần lót của Harry xuống và bắt đầu “việc dịu dàng” của mình.

Đầu gối của Harry run lên khi em cảm thấy một cái miệng nóng bỏng đang bao trùm lấy dương vật của mình. Em thở hắt ra và rên rỉ khi cái lưỡi cuộn tròn quanh phần đầu. Cơ thể em cong lên, và rồi em nghe thấy chính bản thân mình đang rên rỉ.

Mẹ nó !!! Em bị một thằng đàn ông khác thổi ! Không đúng, không đúng chút nào !!!

Ý nghĩa này bị cắt ngang khi Draco làm một tiếng thở nhỏ, khiến toàn bộ cơ thể em rúng động. Và em chẳng thể suy nghĩ được gì tiếp theo.

“Chúa ơi…” Em thở hổn hển khi em kéo lấy tóc Draco và cảm thấy đôi môi Draco nhếch lên thành một nụ cười. Hình ảnh điên khùng của cái nhếch môi này còn khiến em phát trước hơn nữa, và đầu gối hoàn toàn suy sụp, buộc em tựa vào tường. Thứ chất lỏng màu trắng phun ra từ thứ của em và chảy vào miệng Draco.

Gã thanh niên lớn tuổi hơn nhanh chóng nuốt lấy và rời khỏi dương vật của Harry. Anh tựa vào gương mặt Harry và nhẹ nhạng đặt một nụ hôn lên đôi môi của cậu nhóc tóc đen, buộc Harry phải tự mình nếm thử mùi vị của mình. “Chẳng tệ chút nào, đúng không ?” Anh ôn nhu hỏi.

“Đừng chạm vào tôi.”

Draco lại áp đôi môi mình lên cậu bé mười bốn tuổi lần thứ ba. Anh quỳ bên cạnh Harry và vẫn sờ soạng thứ uớt nhem kia, đôi môi anh chưa bao giờ rời khỏi bạn tình mới mẻ này. Chỉ khi đó, Draco bỏ qua dương vật và đưa hai ngón tay vào.

Cậu nhóc bên dưới hét lên một tiếng và mở bừng đôi mắt xanh biếc đầy khiếp sợ, mà Draco chỉ thấy được trong đó sự cám dỗ và dâm ác.

Anh đưa hai ngón tay cuộc quanh, cảm nhận sự lạ lẫm trong đó. Anh chưa bao giờ làm với một gã con trai. Những cái lần trước mà anh cảm nhận được là của phụ nữ. Không khác lắm, nói chung, hoạt động giống nhau.

Anh lại rời khỏi đôi môi của Harry và đi ra hai lóng tay. Cậu nhóc tóc đen trừng mắt nhìn anh với nỗi giận dữ và ghê tởm thuần túy. “Tránh xa tôi ra, đồ biến….”

“Câm họng,” Draco nạt, “Tôi quá đủ với cậu rồi. Tôi đi đây, cậu nhóc.”

Harry nghiến chặt răng và thấy Draco lấy gì đó ra khỏi túi sau. Anh vất nó xuống đất. “Cho cậu đấy,” anh nói và bước đi.

Harry nhanh chóng kéo quần lên, và, cảm ơn trời, không bị thứ chất lỏng kia dính vào. Em thở dài và mở to đôi mắt ướt át, nhặt thứ mà Draco vất dưới đất. Là tờ một trăm dollar.

Thằng khốn !! Hắn nghĩ hắn có thể chơi đùa mình như thế ?! Harry nghĩ khi em lau đi những giọt nước mắt. “Tên khốn. Xuống địa ngục đi.”
________________________________________

Percy trợn mắt, hoàn toàn sững sờ khi nhìn thấy thứ trong tay Harry. “Em lấy đâu ra một trăm dollar thế hả ?!” Anh hỏi với vẻ kinh ngjac. Cả lũ bừng tỉnh bởi cái từ “một trăm dollar.”

Harry nhún vai, “Em tìm thấy ngoài kia khi đang đi về.”

Em thực muốn xé nát nó ra cơ. Đó là đồng tiền bẩn thỉu và em không có cách nào nhìn nó nổi. Nhưng tiền là tiền, và thứ họ cần nhất bây giờ là tiền.

“Ngoài đường,” Percy la lên.

“Vâng.”

“Harry, môi anh bị sao vậy ?” Ginny bất chợt hỏi, dồn mọi chú ý lên đôi môi sưng tấy của Harry và một khối u nhỏ, nhưng dễ thấy phía sau đầu.

“Ơ, có mấy kẻ muốn gây sự đó mà. Không có gì,” Harry liến thoắng trả lời. “Em đi tắm một lần nữa đây, để giặt đồ dơ đó mà. Chẳng có gì quan trọng cả,” Em bổ sung khi bắt gặp cái nhìn sâu sắc của Ginny, “Mai sẽ khỏi thôi.”

Percy gật gật đầu.

2 nhận xét: